doantribinh
Active member
Bệnh viện hiếm muộn Con trai tôi và con dâu tôi, sau nhiều năm sống hạnh phúc, cuối cùng cũng đối mặt với một điều mà không ai trong chúng tôi từng nghĩ tới: vấn đề hiếm muộn. Cái cảm giác không thể làm gì để giúp con, chỉ có thể đứng nhìn mà lòng đầy lo âu, là nỗi khổ mà tôi chẳng muốn ai phải trải qua. Tình trạng của chúng nó ngày càng trở nên nặng nề hơn, và tôi, với tư cách là một người mẹ, dường như không biết làm gì khác ngoài việc lặng lẽ bên cạnh, cùng chia sẻ những nỗi buồn.
Mỗi lần thấy con trai tôi buồn rầu khi thăm bác sĩ, hoặc khi hai đứa phải trải qua những cuộc xét nghiệm dài đằng đẵng mà chẳng thấy kết quả khả quan, tôi thấy đau lòng vô cùng. Con dâu tôi, một cô gái đầy nhiệt huyết và hiền dịu, đã làm tất cả để giữ gìn gia đình, nhưng hiếm muộn đã cướp đi một phần lớn niềm vui trong cuộc sống của chúng.
Một hôm, sau khi trở về từ chuyến khám tại một bệnh viện lớn, con trai tôi ngồi thừ ra trong phòng khách. Nó bảo rằng bác sĩ đã nói rằng khả năng có con tự nhiên của hai đứa là rất thấp, và tôi biết nó đang cảm nhận được nỗi thất vọng sâu thẳm trong lòng. Tôi chợt nhớ tới một lần, trong một buổi họp mặt gia đình, tôi có nghe vài người bạn của mình kể về một phương pháp mới trong việc hỗ trợ sinh sản – IUI. Họ nói rằng IUI (thụ tinh nhân tạo trong buồng tử cung) có thể là hy vọng cuố Bơm IUI Chi Phí Bao Nhiêu i cùng cho những gia đình như nhà chúng tôi.
Tôi bắt đầu tìm kiếm thêm thông tin. Đến một ngày, tôi tình cờ nghe bạn bè kể về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Nơi này, theo lời họ, không chỉ nổi tiếng với đội ngũ bác sĩ giàu kinh nghiệm mà còn là nơi đầy tâm huyết với những đôi vợ chồng hiếm muộn như con trai và con dâu tôi. Tôi quyết định đưa chúng đến đó.
Tại bệnh viện, tôi đã gặp được một bác sĩ thật sự tận tâm. Ông ấy đã giải thích rất rõ về phương pháp IUI, rằng đây là một quy trình khá đơn giản và ít xâm lấn hơn so với các phương pháp hỗ trợ sinh sản khác. Điều này làm chúng tôi nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chúng tôi cũng được chỉ dẫn về những điều cần làm trước khi thực hiện IUI, bao gồm việc theo dõi chu kỳ kinh nguyệt của con dâu tôi để lựa chọn thời điểm phù hợp nhất.
Con trai tôi và con dâu tôi đã làm theo hướng dẫn của bác sĩ, và tôi có thể thấy sự hồi hộp và hy vọng trong ánh mắt của cả hai. Tôi nhớ rõ cảm giác khi họ thông báo rằng chúng đã chính thức quyết định thực hiện IUI. Tất cả đều rất lo lắng, nhưng tôi cũng cảm nhận được rằng chúng đã không còn cảm thấy cô đơn trong cuộc chiến này nữa. Bệnh viện đã làm giảm bớt những nỗi lo của chúng tôi.
Quá trình IUI bắt đầu với việc bác sĩ tiêm hormone cho con dâu tôi để kích thích sự rụng trứng. Sau đó, vào ngày rụng trứng, bác sĩ sẽ thực hiện việc đưa tinh trùng của con trai tôi vào trong tử cung của con dâu tôi bằng một ống nhỏ. Cả hai đều rất yên tâm vì quy trình này khá đơn giản và không đao kéo nhiềXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Mỗi lần thấy con trai tôi buồn rầu khi thăm bác sĩ, hoặc khi hai đứa phải trải qua những cuộc xét nghiệm dài đằng đẵng mà chẳng thấy kết quả khả quan, tôi thấy đau lòng vô cùng. Con dâu tôi, một cô gái đầy nhiệt huyết và hiền dịu, đã làm tất cả để giữ gìn gia đình, nhưng hiếm muộn đã cướp đi một phần lớn niềm vui trong cuộc sống của chúng.
Một hôm, sau khi trở về từ chuyến khám tại một bệnh viện lớn, con trai tôi ngồi thừ ra trong phòng khách. Nó bảo rằng bác sĩ đã nói rằng khả năng có con tự nhiên của hai đứa là rất thấp, và tôi biết nó đang cảm nhận được nỗi thất vọng sâu thẳm trong lòng. Tôi chợt nhớ tới một lần, trong một buổi họp mặt gia đình, tôi có nghe vài người bạn của mình kể về một phương pháp mới trong việc hỗ trợ sinh sản – IUI. Họ nói rằng IUI (thụ tinh nhân tạo trong buồng tử cung) có thể là hy vọng cuố Bơm IUI Chi Phí Bao Nhiêu i cùng cho những gia đình như nhà chúng tôi.
Tôi bắt đầu tìm kiếm thêm thông tin. Đến một ngày, tôi tình cờ nghe bạn bè kể về Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Nơi này, theo lời họ, không chỉ nổi tiếng với đội ngũ bác sĩ giàu kinh nghiệm mà còn là nơi đầy tâm huyết với những đôi vợ chồng hiếm muộn như con trai và con dâu tôi. Tôi quyết định đưa chúng đến đó.
Tại bệnh viện, tôi đã gặp được một bác sĩ thật sự tận tâm. Ông ấy đã giải thích rất rõ về phương pháp IUI, rằng đây là một quy trình khá đơn giản và ít xâm lấn hơn so với các phương pháp hỗ trợ sinh sản khác. Điều này làm chúng tôi nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chúng tôi cũng được chỉ dẫn về những điều cần làm trước khi thực hiện IUI, bao gồm việc theo dõi chu kỳ kinh nguyệt của con dâu tôi để lựa chọn thời điểm phù hợp nhất.
Con trai tôi và con dâu tôi đã làm theo hướng dẫn của bác sĩ, và tôi có thể thấy sự hồi hộp và hy vọng trong ánh mắt của cả hai. Tôi nhớ rõ cảm giác khi họ thông báo rằng chúng đã chính thức quyết định thực hiện IUI. Tất cả đều rất lo lắng, nhưng tôi cũng cảm nhận được rằng chúng đã không còn cảm thấy cô đơn trong cuộc chiến này nữa. Bệnh viện đã làm giảm bớt những nỗi lo của chúng tôi.
Quá trình IUI bắt đầu với việc bác sĩ tiêm hormone cho con dâu tôi để kích thích sự rụng trứng. Sau đó, vào ngày rụng trứng, bác sĩ sẽ thực hiện việc đưa tinh trùng của con trai tôi vào trong tử cung của con dâu tôi bằng một ống nhỏ. Cả hai đều rất yên tâm vì quy trình này khá đơn giản và không đao kéo nhiềXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: