doantribinh
Active member
Bệnh viện Hỗ trợ sinh sản và Nam học Sài Gòn Tôi là một người mẹ, chứng kiến sự khổ sở và nỗi lòng của con trai và con dâu mình khi phải đối diện với vấn đề hiếm muộn. Cảm giác đau đớn khi nhìn thấy chúng không thể có được đứa con mà mình mong đợi làm trái tim tôi quặn thắt. Tôi nhớ ngày đầu tiên con trai về nhà, mắt nó đỏ hoe, không phải vì mệt mỏi sau chuyến công tác xa, mà vì nó vừa nhận được kết quả xét nghiệm từ bệnh viện. Con dâu tôi, cũng buồn bã không kém. Cả hai đã thử mọi cách, từ thuốc thang cho đến các phương pháp tự nhiên, nhưng vẫn chưa có kết quả.
Khi ấy, tôi bắt đầu tìm hiểu về vấn đề hiếm muộn, và từ đó, tôi biết đến một nơi mà tôi nghĩ sẽ là hy vọng cho con của mình – Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Không chỉ vì sự nổi tiếng của bệnh viện trong ngành điều trị hiếm muộn, mà còn vì những lời khen ngợi từ những gia đình đã trải qua nơi đây và đã thành công.
Khi đưa con trai và con dâu đến bệnh viện lần đầu, cảm giác hồi hộp của tôi cũng giống như của họ. Tôi nhìn thấy sự lo lắng trong mắt chúng, nhưng tôi an ủi, bảo rằng con cái là tài sản quý giá nhất của đời người, và đây sẽ là cơ hội cuối cùng để chúng có được điều mong đợi.
Bệnh viện đã tổ chức một buổi tư vấn chi tiết về quy trình IVF (thụ tinh trong ống nghiệm). Các bác sĩ tận tình, dễ hiểu và chuyên nghiệp đã giải thích tỉ mỉ cho chúng IVF Là Gì tôi từ những bước cơ bản nhất. Họ không chỉ kể về các kỹ thuật mà còn lắng nghe những lo lắng của chúng tôi, tạo ra một không gian tin tưởng để chúng tôi có thể đặt câu hỏi và được trả lời thấu đáo.
Chúng tôi bắt đầu từ việc kiểm tra sức khỏe tổng quát. Con dâu tôi phải làm một số xét nghiệm quan trọng, như kiểm tra nội tiết, độ dự trữ buồng trứng, sức khỏe tử cung… Còn con trai tôi, xét nghiệm tinh dịch đồ. Sau khi có kết quả, các bác sĩ nói rằng, tuy có một số yếu tố cần điều chỉnh, nhưng cả hai vẫn có thể tiến hành IVF. Điều này là một tia sáng mới trong cuộc sống của họ.
Sau đó, con dâu tôi bắt đầu sử dụng thuốc kích thích buồng trứng, để tạo ra nhiều trứng hơn trong một chu kỳ. Đây là một bước khá khó khăn, bởi thuốc có thể gây ra một số tác dụng phụ như đầy hơi, mệt mỏi, nhưng con dâu tôi vượt qua được. Các bác sĩ luôn theo dõi tình trạng của cô ấy rất sát sao qua các lần siêu âm và xét nghiệm máu. Tôi nhớ lúc ấy, chúng tôi vẫn giữ hy vọng, mặc dù cả gia đình đều rất căng thẳng.
Khi con dâu tôi đã đủ trứng, các bác sĩ đã lấy trứng và tinh trùng của con trai tôi để thụ tinh trong ống nghiệm. Sau khi thụ tinh, các phôi được nuôi cấy trong vài ngày. Đến ngày thứ năm, bác sĩ thông báo có một phôi khỏe mạnh có thể cấy vào tử cung của con dâu tôi. Đó là một giây phút đầy cảm xúc. Chúng tôi không thể nào quên được khi con dâu tôi nằm trên giường bệnh với đôi mắt mờ lệ, tay nắm chặt tay chồng.
Chúng tôi đã đợi những ngày tiếp theo trong lo âu, nhưng niềm hy vọng đã nở rộ kXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: quy trình khám ivf
Khi ấy, tôi bắt đầu tìm hiểu về vấn đề hiếm muộn, và từ đó, tôi biết đến một nơi mà tôi nghĩ sẽ là hy vọng cho con của mình – Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Không chỉ vì sự nổi tiếng của bệnh viện trong ngành điều trị hiếm muộn, mà còn vì những lời khen ngợi từ những gia đình đã trải qua nơi đây và đã thành công.
Khi đưa con trai và con dâu đến bệnh viện lần đầu, cảm giác hồi hộp của tôi cũng giống như của họ. Tôi nhìn thấy sự lo lắng trong mắt chúng, nhưng tôi an ủi, bảo rằng con cái là tài sản quý giá nhất của đời người, và đây sẽ là cơ hội cuối cùng để chúng có được điều mong đợi.
Bệnh viện đã tổ chức một buổi tư vấn chi tiết về quy trình IVF (thụ tinh trong ống nghiệm). Các bác sĩ tận tình, dễ hiểu và chuyên nghiệp đã giải thích tỉ mỉ cho chúng IVF Là Gì tôi từ những bước cơ bản nhất. Họ không chỉ kể về các kỹ thuật mà còn lắng nghe những lo lắng của chúng tôi, tạo ra một không gian tin tưởng để chúng tôi có thể đặt câu hỏi và được trả lời thấu đáo.
Chúng tôi bắt đầu từ việc kiểm tra sức khỏe tổng quát. Con dâu tôi phải làm một số xét nghiệm quan trọng, như kiểm tra nội tiết, độ dự trữ buồng trứng, sức khỏe tử cung… Còn con trai tôi, xét nghiệm tinh dịch đồ. Sau khi có kết quả, các bác sĩ nói rằng, tuy có một số yếu tố cần điều chỉnh, nhưng cả hai vẫn có thể tiến hành IVF. Điều này là một tia sáng mới trong cuộc sống của họ.
Sau đó, con dâu tôi bắt đầu sử dụng thuốc kích thích buồng trứng, để tạo ra nhiều trứng hơn trong một chu kỳ. Đây là một bước khá khó khăn, bởi thuốc có thể gây ra một số tác dụng phụ như đầy hơi, mệt mỏi, nhưng con dâu tôi vượt qua được. Các bác sĩ luôn theo dõi tình trạng của cô ấy rất sát sao qua các lần siêu âm và xét nghiệm máu. Tôi nhớ lúc ấy, chúng tôi vẫn giữ hy vọng, mặc dù cả gia đình đều rất căng thẳng.
Khi con dâu tôi đã đủ trứng, các bác sĩ đã lấy trứng và tinh trùng của con trai tôi để thụ tinh trong ống nghiệm. Sau khi thụ tinh, các phôi được nuôi cấy trong vài ngày. Đến ngày thứ năm, bác sĩ thông báo có một phôi khỏe mạnh có thể cấy vào tử cung của con dâu tôi. Đó là một giây phút đầy cảm xúc. Chúng tôi không thể nào quên được khi con dâu tôi nằm trên giường bệnh với đôi mắt mờ lệ, tay nắm chặt tay chồng.
Chúng tôi đã đợi những ngày tiếp theo trong lo âu, nhưng niềm hy vọng đã nở rộ kXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: quy trình khám ivf